Ngoại tình tư tưởng – Shivan hoan lạc cùng thư ký của Sếp

Ngày 1 tháng 1 năm 2024. Tôi viết những dòng này lúc 4h sáng sau 1 giấc mơ kì lạ…

Sau trận say bí tỉ đón countdown một mình, chỉ vì 1 lời kích bác chẳng đâu vào đâu từ đứa bạn đồng nghiệp: “Những ai tới 33 tuổi mà chưa 1 lần đón countdown thì chưa thực sự trưởng thành”.

Lê lết mãi mới về tới nhà, tôi đun chút nước làm tô mì gói và cốc cà phê để cố lấy lại chút tỉnh táo cuối cùng vì chót hứa với anh em độc giả rằng nay Shivan sẽ ra blog mới. Trong lúc đang cố nhớ lại những dữ kiện vừa qua và sắp xếp chúng lại thì căng da bụng trùng ra mắt, những hoạt động của bộ não mỗi lúc chậm dần, nằm xuống sofa mắt nhắm lại. Chẳng mấy chốc tôi đã thiếp đi và Shivan đã có 1 giấc mơ kì lạ.

Shivan Do

Tôi mơ thấy cô thư ký của Sếp, tên Mây, là cô gái tôi hằng ao ước. Mây đội chiếc mũ bucket gắn một chiếc nơ to màu sặc sỡ. Xung quanh cô có rất nhiều người, nơi đây giống như 1 nhà hát cỡ nhỏ. Nhưng điều lạ lùng là tại chính giữa sân khấu đó có 1 quầy bar, Mây đang đợi ai đó, hoặc cũng có thể là suy tư về điều gì đó, trước mặt cô là ly coktail Tropical, nhưng tôi không nhớ liệu cô ấy có uống hay không.

Tôi mặc com lê, đeo cà vạt, giống như một quý ông đích thực. Ngay khi nhìn thấy Mây, tôi đã đi về phía cô, và xung quanh khán giả dồn sự chú ý về tôi. Đến khi tới được chỗ quầy bar thì cô ấy biến mất. Ly cocktail Tropical vẫn còn đó. Tôi ngồi cạnh đó gọi một ly Scotch có đá. Người phục vụ quầy bar hỏi tôi muốn uống loại Scotch nào, tôi liền bảo “Cutty Sark”. Thật ra thì với tôi loại nào cũng được, nhưng Cutty Sark là cái tên đầu tiên nảy ra trong đầu tôi.

Shivan

Chưa kịp thưởng thức ly rượu thì bỗng có 1 bàn tay nắm chặt tôi vừa phía sau, cái đụng chạm rõ nét đến nỗi như người đang đang cầm 1 chiếc iphone 15 promax bản 1TB vừa mua chưa kịp dán cường lực vì sợ rơi vỡ. Tôi quay lại thấy đó là một người đàn ông không có mặt. Có thật là anh ta không có mặt hay không thì tôi không rõ, và tôi cũng chẳng quan tâm cho lắm.

  • Người bí ẩn: Lối này thưa ông Shivan
  • Shivan: Tôi đang cố nói điều gì đó thì hắn nhất quyết kéo tôi đi cho bằng được.
  • Người bí ẩn: Chúng ta không có nhiều thời gian, xin ông vội lên cho.
  • Shivan: Đi qua đám đông, hắn kéo tôi tới 1 phòng cuối hành lang. Tôi chẳng thể cự cãi, cũng chẳng thể bỏ chạy, bằng một linh lực nào đó chân tôi hoàn toàn nghe theo lời gã.
  • Người bí ẩn: Mời ông vào, có người đang đợi ông.

Có vẻ như đây là phòng suite, phong cách tân cổ điển, trần cao, nhiểm nhấn là chiếc đèn chùm hình con cá. Ánh sáng lờ mờ, các rèm cửa kéo kín mít.

Adam Shivan

  • Mây: Nếu anh muốn whisky thì ở đây bao nhiêu cũng có, anh thích Cutty Sark phải không?
    (Một bức tranh chân dung lớn treo trước phòng khách, và giọng điệu từ đằng ấy đích thị là Mây rồi)
  • Shivan: Tôi nhận ra Mây đang ngồi ở sofa đợi tôi từ khi nào, nàng mặc chiếc váy đỏ gợi cảm tên nó là gì tôi không rõ nhưng rất giống của mấy ả đào điếm trong phim Bến Thượng Hải ngày trai trẻ tôi xem.
    Chẳng nói chẳng rằng, Mây trút hết quần áo dễ dàng như mở một hộp diêm cũ rồi đứng đó trần truồng trước mặt tôi, không hề báo trước hay giải thích.
  • Mây: Chúng ta có ít thời gian lắm, phải nhanh lên Shivan. Thế rồi Mây lại gần tôi, mở khoá quần tôi. Như thể đó là việc tự nhiên nhất trên đời, Mây lôi thằng nhỏ của tôi ta. Cụp đôi mắt đeo lông mi giả xuống, cô ngoạm nó vào miệng gọn lỏn. Lưỡi cô dẻo hoắn hơn tôi tưởng nhiều. Bên trong miệng cô, tôi lập tức cương cứng. Khi cô cử động lưỡi, đuôi tóc loăn xoăn của cô khẽ rung rung như trong làn gió nhẹ, mơn man hai bắp đùi tôi. Tôi chẳng thấy gì khác ngoài mái tóc và hai hàng mi giả của cô. Tôi ngồi trên giường, cô thì quỳ gối, vùi mặt vào chỗ đũng quần tôi.
    Cô đánh đầu lưỡi trên dương vật tôi. Tôi không muốn xuất tinh nhưng không có cách nào kìm lại được. Tôi cảm thấy như bị hút hết tinh khi ra khỏi người mình. Môi và lưỡi Mây quấn lấy da thịt tôi như những sinh thể nhớp nháp trơ nhẫy. Tôi không chịu được nữa, tôi xuất tinh. Tôi vội vàng mở mắt.

shivan la ai

Thế đấy, tôi đã tỉnh giấc, từ từ đi vào buồng tắm, giặt cái quần ngủ vấy bẩn rồi đứng trước vòi hoa sen hồi lâu, cẩn thận gột cho sạch hết cái cảm giác dinh dính mà giấc mơ kia để lại. Chính xác bao lâu rồi tôi mới gặp mộng tinh? Tôi cố nhớ lại chính xác nhưng đành chịu, đã quá lâu rồi.

Suốt 2 năm liền từ khi chia tay cô người yêu gần nhất, tôi chưa hề ngủ với người đàn bà nào khác. Nói vậy không có nghĩa là tôi không bao giờ thèm muốn khoái lạc. Đơn giản là vì 2 năm vừa qua là hạn tam tai của tôi, làm ăn thua lỗ, nợ nần ngập mặt, không còn tâm trạng và tiền bạc đâu mà tán gái. Đôi khi, để giải toả thì tôi chỉ biết vào phòng vệ sinh và thủ dâm một mình.

Có vẻ như vừa mông tinh xong, cơn buồn ngủ lại nhanh chóng tìm tới mặc cho cốc cà phê kia tôi pha có đậm đặc tới đâu. Mở mắt ra, tôi bỗng quay về cơn mơ vừa nãy với Mây. Khi này nàng nằm cạnh tôi, không mặc gì cả.

  • Mây: Anh vừa ngủ đấy à?
  • Shivan: (Tôi không biết đây thực sự là mơ hay là 1 vũ trụ song song nào nữa, nó rất thật)
  • Mây: Anh nói em nghe xem, điều gì khiến anh sợ nhất?
  • Shivan: Anh sợ khá nhiều thứ trên đời, nhưng sợ nhất một thứ gì đó thì không. Còn em?
  • Mây: Em sợ nhất là con sông gần nhà em. Em sinh ra ở một nơi, gọi là thành phố nhưng nhà em cạnh 1 con sông mà cũng chẳng biết có phải sông, kênh hay suối nữa. Nó là nơi chứa toàn bộ nước thoải từ mọi ống ngầm quanh đó đổ về. Ngày nhỏ, em đang chơi với vài đứa trẻ khác, lúc đó em mới 3 hay 4 tuổi gì đó, do vô tình làm rơi dép xuống mép sông và không may em đã rơi xuống trong lúc cố nhặt lại chiếc dép. Như một chiếc thuyền giấy nhỏ bé, em nằm ngửa, bị dòng nước cuốn đi băng băng. Hai bên bờ sông sừng sững phía trên em như hai bức tường đá cao chót vót, trên đầu là trời xanh. Trời trong xanh đến nhức mắt. Em bị dòng nước cuốn phăng đi. Càng lúc càng xa, càng lúc càng nhanh. Và rồi em chợt hiểu rằng đằng kia là bóng tối, chẳng mấy chốc nó sẽ xộc vào miệng vào mũi em và hút em xuống. Em cảm thấy một bóng tối lạnh ngắt bắt đầu vây bọc lấy mình. May mắn thay có một cô hàng xóm nhìn thấy và vớt em lên. Đó là ký ức đầu đời của em.
    (Mây lấy từ đâu ra một điếu thuốc và cho vào miệng, chậm rãi hút. Đây là lần đầu tiên tôi thấy cô hút thuốc)
  • Shivan: À em sắp lấy chồng phải không nhỉ?
  • Mây: Đúng vậy!
  • Shivan: Em có thấy sai trái không khi chúng ta làm chuyện này?
    (Mây không nói gì, ánh mắt nhìn xa xăm nơi chiếc đàn chùm con cá ngự trị)
  • Mây: Sạc pin cho em đi. Cơ thể em hết điện rồi. Mấy hôm nay em không ngủ được. Hễ sắp thiu thiu ngủ là em sực tỉnh, sau đó thì không thể nào ngủ lại được nữa. Mà cũng không suy nghĩ được gì. Mỗi khi như vậy, em phải có người sạc pin cho em. Nếu không em không sống nổi. Thật đấy.
  • Shivan: Nhưng tuần sau em lấy chồng rồi mà nhỉ. Em có thể bảo tay đó sạc pin em mọi lúc.
    (Tôi nhìn thẳng vào mắt cô, tự hỏi liệu cô còn say không, mà cô cũng đã uống ly cocktail Tropical kia đâu nhỉ)
  • Mây: Vấn đề là ngay bây giờ. Không phải ngày mai, không phải tuần sau, tháng sau. Em đang hết điện ngay bây giờ đây.

Thật kỳ quặc. Với tôi, Mây là crush, là người thầm thương trộm nhớ không chỉ riêng tôi mà mọi thằng làm cùng đều thèm muốn trước vẻ đẹp của cô ấy. Cô ấy thì chẳng mảy may tới tôi và cả những thằng đồng nghiệp khác, Mây là động lực khiến tôi thức dậy và đi làm mỗi đều đặt mỗi 8h sáng. Nhưng ở đây, thế giới này, trong 1 căn phòng tại một nhà hát nào đó, thân thể của Mây đang nằm gọn trong vòng tay tôi, hai chúng tôi chẳng hơn gì những khối thịt nồng ấm, bất định, vụng về. Những súc thịt ấm được trang bị thêm hệ tiêu hoá, tim, não và cơ quan sinh dục. Tôi vòng tay ôm quanh lưng cô, cặp vú cô ép chặt vào ngực tôi. Cặp vú to và mềm hơn tôi vẫn hình dung. Tôi ngồi trên sàn nhà, lưng tựa vào tường, cả thân thể cô tì vào người tôi. Chúng tôi ôm nhau trong tư thế đó một hồi lâu và không ai nói gì.

lam tinh

Và rốt cuộc tôi đã cương cứng và sạc cho cô gần 1 tiếng đồng hồ, cả 2 mệt lử. Hai bầu má cô nóng bừng, tim cô đập nhanh. Tôi không biết mình làm vậy có đúng không, nhưng tôi chẳng biết phải làm gì khác trong tình thế đó. Việc đơn giản nhất là làm tình với cô ấy và cả 2 cùng thăng hoa.

  • Mây: Xin anh đừng ghét em vì chuyện này. Tuần sau em lên xe hoa, đó là Sếp của chúng ta. Ổng đã từng hứa hẹn sẽ chu cấp và tạo cho em mọi thuận lợi trong công việc. Mọi chuyện chỉ êm đẹp thời gian đầu, thời gian sau não chán em và nói sẽ qua lại nốt tháng này và dừng chu cấp cho em từ tháng sau. Nên em đã bẫy lão ta bằng cách không uống thuốc tránh thai. Và rồi…
  • Shivan: Ít ra thì tay đó cũng có trách nhiệm.
    (Tôi chỉ dám nói vậy mặc dù cả Mây và Sếp kẻ 9 người 10. Đúng là hoa càng đẹp thì càng nhiều gai)
  • Mây: Anh biết không, em từng rất ghét làm tình. Nhưng từ lần đó, em buông thả mình và dần thành một liều thuốc phiện.
  • Shivan: Đúng vậy, chỉ khi sex mới đưa ta về đúng con người thật của mình. Anh cũng từng nghiện sex, từng điên loạn, từng vẽ ra nhiều viễn cảnh bậy bạ mỗi khi nhìn thấy em trong bộ đồ công sở bó sát. Anh chỉ ước lúc đó mình có kinh tế để có em. Ước gì em là cô dâu của anh chưa không phải tay giám đốc đó.

Nước mắt Mây lấm tấm trên khoé mi chỉ chực chờ rơi xuống. Tôi ôm Mây vào lòng như xoa dịu những tổn thương em mang.

  • Shivan: Chẳng sao cả, em chưa thực sự là vợ người ta. Anh giờ chỉ là thằng nhân viên quèn, nếu em không chê…
  • Mây: Chê!

ĐỂ LẠI TRẢ LỜI

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

spot_img

Có thể bạn quan tâm

Shivan đem tan vỡ đi hàn gắn, rồi lại...

Giữa những đêm hè oi ả và nóng nực của Hà Nội, đâu có có một nỗi...

Em yêu, anh đã về…

Một ngày nọ, tôi giật mình nhận ra rằng câu nói “Em yêu, anh đã về” quen...

Quán trọ T412 – Tội lỗi của Shivan [P.2]

Chuyển động của định mệnh lại xoay vòng tiếp tục. 1 tuần sau đó, khi làm về mang...