Em yêu, anh đã về…

Một ngày nọ, tôi giật mình nhận ra rằng câu nói “Em yêu, anh đã về” quen thuộc giờ đã trở nên không còn ý nghĩa gì nữa…

Vợ của tôi biết rõ tôi đang ngồi uống cocktail ở Si với ba người bạn và việc tôi nhắn tin báo về nhà chỉ để cô ấy biết phải chuẩn bị bữa tối cho mấy người. Cô ấy cũng không vòng tay ôm cổ tôi và hỏi ngày hôm nay của tôi như thế nào vì cô ấy đã và đang cập nhật từng giờ trên Facebook của tôi.

Chúng ta biết rõ vợ, chồng, người yêu của chúng ta đang làm gì, ở đâu, với ai, bằng tin nhắn, các cuộc điện thoại, Facebook, Instagram, Twitter và rất nhiều ứng dụng điện thoại khác. Những mối tình không phải chuyện của hai người nữa, mà là chuyện của hai người và cả thế giới.

em yeu

  • Chúng ta than phiền về hiện tại và hay hoài cổ về quá khứ, nhưng lại không thể trải qua một ngày sống thiếu internet..
  • Chúng ta chuyển từ những quán ăn tạm bợ sang những nhà hàng, quán bar sang trọng với happy hours.
  • Chúng ta thay hàng rào gỗ bao quanh nhà bằng cả một hệ thống báo động tinh vi.
  • Chúng ta không trồng rau bằng việc tự xới đất và đặt một hạt giống xuống đó, mà bằng việc ra cửa hàng rau sạch, chọn lựa giữa hàng đống món hàng và mua một túi bắp cải được bảo quản siêu sạch..

CHIA TAY

Những dòng viết tay nắn nót kĩ lưỡng chuyển thành những kí tự nhảy múa.

  • Chúng ta không còn giải trí bằng những hoạt động ngoài trời mà thay vào đó là nằm chường trên giường với những cú trượt lên trên màn hình điện thoại.
  • Chúng ta mất đi sự kiên nhẫn và thiếu niềm tin và sự yêu thích vào quá trình hành động thay vào đó là đòi hỏi ngay những kết quả có thể nhìn thấy được, tiền chuyển vào tài khoản, cơ thể thon gọn chỉ sau vài liệu trình và những hào nhoáng được kẻ khác bày ra trước mặt.
  • Chúng ta bỏ qua những phép tắc, lễ nghi mà bon chen sống từng ngày, giành giật từng thứ để thỏa mãn sự ích kỉ của bản thân.

Không còn quan tâm tính trung thực hay sự cao thượng, tất cả xoay quanh hai câu hỏi “Anh làm nghề gì?” và “Anh kiếm được bao nhiêu tiền?”

  • Chúng ta đã đấu tranh cả cuộc đời vì muốn được tự do, để rồi cuối cùng không nhận ra mình đã trở thành nô lệ của những giá trị vật chất và các trào lưu của xã hội.

Tôi hình dung ra mọi người là những tù nhân đang đeo xiềng xích vô hình, ngày ngày làm đúng những gì người khác yêu cầu, trả lời xong rồi mới đi tìm câu hỏi thực sự là gì.

Tôi không tự hào về “mái nhà” của tôi. Tôi không tự xây nó. Quần áo tôi mặc không thực sự thuộc về tôi. Tôi không may nó, cũng không biết ai thiết kế ra nó. Lịch của tôi được lên hàng ngày, giờ đó là phải làm việc đó, đến lúc mấy giờ sẽ phải đang ngồi tán dóc vui vẻ với ai.

Từ khi nào mà việc năm người ngồi cà phê, mỗi người cầm một cái điện thoại trên tay và nói chuyện với những người còn không ở trước mặt mình, lại trở nên rất bình thường?

Mặc dù nó thật vô lý, nhưng như tôi đã viết ở trên, đó là trào lưu xã hội, và đã là trào lưu thì người ta theo. Cũng giống như việc người vợ về nhà, tay lỉnh kỉnh túi đồ mua ở siêu thị, túi laptop, điện thoại và đang luống cuống tìm chìa khóa mở cửa. Còn người chồng thì chúi đầu vào laptop và còn chẳng thèm ngẩng đầu lên nhìn.

GIRL

Đơn giản, đó là trào lưu.

  • Chúng ta ngấu nghiến những món thức ăn nhanh, lăn ra giường khi đã mệt phờ sau một ngày mà còn không kịp tự đắp chăn lên người.
  • Chúng ta phải dùng chất cồn của bia rượu để ru mình vào giấc ngủ, để sáng hôm sau cố gắng tỉnh táo bằng việc uống cafe để thực hiện lặp lại đúng chuỗi ngày như thế.

Tại sao chúng ta phải tự hành hạ mình như vậy?

Tại sao lại phải kích thích bản thân bằng những chất kích thích và thứ nhạc đấm vào tai, thay vì một ly rượu vang lâu năm tuyệt vời với những người bạn tri kỉ?

Nếu chúng ta phải sống nhanh chỉ để thỏa mãn những thứ như thế, thì thà sống chậm lại một chút, để kịp nghĩ trước khi làm, để bận rộn với đúng nghĩa bận rộn, làm những việc ta nên làm, chứ không phải những việc ta buộc phải làm.

Liệu rằng con người có mất cả cuộc đời để học được cách trở về nhà và nói: “Em yêu, anh đã về…” một cách đúng nghĩa là cơ thể anh, tâm trí anh, suy nghĩ của anh, đã thực sự trở về nhà.”?

ĐỂ LẠI TRẢ LỜI

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

spot_img

Có thể bạn quan tâm

Shivan đem tan vỡ đi hàn gắn, rồi lại...

Giữa những đêm hè oi ả và nóng nực của Hà Nội, đâu có có một nỗi...

Ngoại tình tư tưởng – Shivan hoan lạc cùng...

Ngày 1 tháng 1 năm 2024. Tôi viết những dòng này lúc 4h sáng sau 1 giấc...

Quán trọ T412 – Tội lỗi của Shivan [P.2]

Chuyển động của định mệnh lại xoay vòng tiếp tục. 1 tuần sau đó, khi làm về mang...