Quán trọ T412 – Tội lỗi của Shivan [P.1]

Thứ 2, ngày 29 tháng 5 năm 2023…

“Anh đã biến mất vào những đám mây mỏng manh, anh sẽ không trốn chạy khỏi em đâu Shivan ạ! Anh là đồ khốn”.

Tôi viết những dòng này vào một sớm rạng thu. Bầu trời Hanoi như chiếc bánh bông lan trứng muối…

  • Thầy tôi đã từng hỏi: “em cảm thấy gì trong những lần làm tình?”
  • Nó như sự pha trộn sinh lực với đối tác để có cảm giác bay bổng. Và rồi cả 2 cùng hòa hợp và bay vào vũ trụ – Tôi đáp.

tu the

Điểm cực khoái em thấy giống như 1 hành tinh đáng chú ý vậy, chỉ là 1 phần nhỏ của khúc dạo đầu và chỉ kết thúc khi hành tinh đó được trộn lẫn vào Thiên Hà. Và chuyến du hành qua các chòm sao đã đẩy em đến đỉnh điểm.

Có những câu chuyện tình kết thúc thật lạ, cứ bình lặng như dòng nước. Đi là đi, thế thôi… Tiện đây, tôi tự hỏi những người con gái từng bước qua đời mình sau này sẽ ra sao? Trong cái thế giới sắt gang nhằng nhịt nhân quả này, có thể nào những kỉ niệm rạo rực thầm kín tôi đã đánh cắp từ những người đẹp từng bước qua đời mình rồi không xa sẽ giết chết mình?

Mỗi sáng trong cuộc viễn du tâm tính của mình, tôi phải nghĩ ra 1 hướng đi mới, 1 mục tiêu mới, 1 hy vọng nào đó để tôi thử sức. Địa điểm sau này có thể là bất cứ nơi đâu – 1 góc kín đáo nào đó ở Cali, 1 nơi ồn ã ở Paris, hay trên 1 chiếc ca nô nào đó bên Đu Bai. Nhưng không… như 1 ngôi sao bị bó buộc bởi tầm tài chính hạn hẹp. Khu nhà trọ bên Cầu Giấy là địa điểm để lưu lại ít lâu trong 1 tuần hoặc vài tuần những đêm không sao và trăng đau đẻ.

Trong số những bảo vật mà sau này, trong những năm 2013 tôi đã đánh mất, đó là pic ảnh tôi và nàng selfie bằng chiếc Samsung Galaxy Y chụp bằng chính máy nàng. Đó là bức ảnh đẹp nhất.

Mặt trời, như thường lệ tiếp tục cuộc tuần chu quanh thành phố trong khi buổi chiều dần thành buổi tối. Tôi tiếp tục công cuộc tìm nơi tá túc tiếp theo của mình…

shivan chay tron tinh yeu

Đối diện Chợ Xanh bên đường, 1 khu trọ nhiều buồng, đây là chiếc nhà thứ 8 và cũng là ngôi nhà cuối cùng được xem trong ngày. Ông bà chủ nhà rầu rĩ dẫn tôi xem phòng. Tôi tặc lưỡi trong hụt hẫng khi mà thực tế khác xa rất xa so với những bức ảnh của bọn Sale đăng trên Facebook. Giường thì hỏng 1 chân, vòi hoa sen thì tậm tụt, ngay cả chiếc ghế bành duy nhất trong phòng cũng kọt kẹt, may thay còn cái radio không bán đứng sự kì vọng của tôi.

Tính lắc đầu ngao ngán bỏ đi rồi đấy. Nhưng không, cạnh phòng bên trái, 1 người tựa nữ thần bước ra kẹp nách chậu quần áo ngoái nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên bẽn lẽn. Hình ảnh ấy tỏa ra 1 sức quyến rũ da diết đến mức khiến tim tôi đập nhanh và phải vội vàng đeo tai nghe để chấn tĩnh lại mình. Nét bán diện yêu kiều, đôi mi he hé, màu tóc nâu ấm của em. Tôi cảm thấy số phận cả 2 đã được ấn định và chẳng bao lâu nữa, tôi phải bước vào 1 chu kỳ điêu đứng mới. Nghĩ ngợi gì nữa rút tiền cọc và chuyển đến ngay và luôn thôi nào. Hí hí ^^

tan trai

Một sớm tinh mơ, mở mắt nhìn trân trân lên trần nhà, mơ màng hay còn đương ngái ngủ trong cơn mê mỏi vì công chuyện chuyển phòng ngày hôm qua..

Trước khi gặp nàng, tôi biết mình đã có những giấc mơ giống nhau. Chúng tôi phát hiện ra những tương đồng kì lạ.

Với sự tự tin của mình. Làm quen mấy phòng hàng xóm không khó. Không lâu sau tôi đã làm thân được với phòng bên cạnh phải, phòng của 3 thằng sinh viên sư phạm năm cuối, chúng nó có niềm đam mê cháy bỏng với các môn thể thao chạy nhảy như đá bóng, đánh cầu lông. Còn việc chơi LOL kém làm tôi tốn không ít nước bọt để dạy chúng nó.

Tôi bám càng chúng nó, qua trường đá bóng mỗi chiều tối. Lần đầu qua, cảm giác đây không phải là trường học mà là đảo thần tiên, nơi các tiểu nữ thần đang đùa giỡn. Cũng phải thôi, bên trái là trường Báo Trí, bên phải là Quốc Gia cơ mà. Trời ơi, toàn gái là gái thôi các độc giả của tôi ạ. Ở sư phạm ta có thể tha hồ ngắm những cô sinh viên năm nhất năm hai da trắng nhợt với tay phải giữ balo, tay trái ôm tệp sách. Tôi cảm thấy mình có thể tán bất cứ cô gái nào quanh đó bởi sự nhiệt tình và cởi mở từ họ. Thằng cạnh phòng nhanh nhảu miêu tả, ở đây âm thịnh dương suy, lớp tao 50 đứa, có 3 nam và tao làm lớp trưởng. Nó vỗ vai tôi và nháy mắt đầy ẩn ý “mày tự tưởng tượng đi, mệt mỏi lắm”.

Cảm giác dung tục của chú ngựa non. Suy nghĩ làm bá chủ cả 1 vùng đảo. Chao ôi, tuổi xuân của tôi.

  • Anh gì đẹp trai ơi, qua đánh cầu cùng bọn em!! (*Cả bọn gái cười với nhau)
  • Anh không biết đánh cầu đâu, anh chỉ biết đánh vào mông các em thôi :)) (*Tôi vội đáp nhanh nhảu)
  • Đây đây, anh đẹp zai ơi!!! (*Cả lũ chìa mông ra trong sự hư đốn tập thể mà chẳng hề kém cạnh).
  • Cười chừ (*Tôi lắc đầu và quay đi yên vị trên ghế đá 1 góc sân trường).

Ngồi 1 góc, vờ như đang chìm trong các trang sách run rẩy. Xung quanh mình, những thiếu nữ sinh viên năm đầu tung tăng chơi đùa như thể đó là 1 pho tượng quen thuộc hoặc 1 phần bóng râm nhưng không che nổi sự chói chang của các cô thực tập sinh mới đến, mặc cho mình bộ đồ bó sát. Đặt 1 chân thon dài lên ghế đá Granito màu ghi đỏ, lấy 2 tay thon thả kéo lại dây pa-tanh. Tôi tan chảy dưới ánh hoàng hôn chiều muộn. Với độc cuốn sách cầm hộ thằng cạnh phòng mà che nửa mặt không khỏi ngượng ngùng. Má tôi đổi màu liên tục.

cach tan trai

Những ngày thanh xuân của tôi, khi nhìn lại tựa như mớ giấy lụa nhàu nát được là phẳng bằng tình yêu mà bất cứ thi nhân kém cỏi nào cũng có thể đặt bút viến lên nó. Như 1 tia sáng, ý nghĩa của mình lướt tới phòng em, chiếc radio còn đang réo rắt bản nhạc Young and Beautiful của Lana Del Rey. Trong khi tôi nằm bẹp trên đi văng thư phòng sau 1 chiều mê say, quả thực vẻ đẹp các nữ thần bên sư phạm đúng là không thể đùa được. Nhưng vẫn không thể ngăn tôi nhớ về toàn bộ những lưu luyến miên man ấy. Đường nét, dáng hình hoàn hảo, cặp mắt mơ màng, gò má cao. Với nước da trắng như sữa, đôi môi hồng mọng, lông mi ánh bạc, có những nét dâm đãng xảo trá ẩn trong người nàng. Sự phóng thích sinh lực mới lạ ấy đã đánh thức trong tôi sự thèm khát được dâng hiến hoàn toàn cơ thể mình, sự ham muốn được nếm trải những rung động qua những nụ hôn, sự vuốt ve, sự hờ hững.

Ôi, nữ thần lòng tôi, giá như em yêu tôi nhiều như thế! Tôi có thể đổi cả Hà Nội lấy nụ cười của em. Tôi đã dành cả đêm dài chỉ để nghĩ những ngôn từ đẹp đẽ nhất miêu tả em.

Tôi vục dậy đi về phía kệ để sách nhỏ màu trắng ngọc bích được gắn cố định gần cửa sổ, cái bàn xồi màu nâu được đặt bên dưới. Tôi nhặt cuốn sách bị bám bụi khá lâu lên, buông mình xuống ghế bành, bắt đầu lật qua các trang giấy và vô tình bị hút vào. Cuốn sách lạ lùng nhất tôi từng đọc. Các tội lỗi của thế giới này đang giễu qua trước mắt tôi, trong 1 màn trình diễn câm lặng. Những thứ lờ mờ đột nhiên thành hiện thực trước mắt. Tôi thấy nhân vật chính, 1 thanh niên đẹp trai bỏ tất cả đến với phồn hoa kỳ diệu, mà mang trong mình những khí chất lãng mạn theo 1 cách rất kỳ lạ. Và quả thực, cuốn sách như thể đang chứa đựng cả cuộc đời mình, được viết trước khi tôi sinh ra. Có điều mà tôi cảm thấy may mắn hơn nhân vật trong tiểu thuyết. Rằng thời nay 1 kẻ phong nhã và đào hoa luôn dễ dàng khám phá ra những khoái lạc mới mẻ và dễ dàng được nhiều người công nhận hơn thời đó.

shivan suy tu

Quang đãng, và bị chọc thủng bởi 1 ngôi sao cô đơn, bầu trời đen ngòm lập lòe bởi những ngôi sao trườn qua ô cửa. Tôi đọc tiếp dưới ánh sáng nhợt nhạt cho tới khi không đọc được nữa.

Trong cái sắc vàng giã từ mùa hè của buổi sớm hôm sau, số phận cả tôi và em được điền vào nhau bởi 1 lý do hữu ý nào đó. Nàng vật vã bê chiếc bình nước từ tầng 1 lên tầng 4. Với hảo ý của mình, tôi vội vàng giúp nàng bê về phòng.

  • Tôi: Phòng em thơm thế.
  • Nàng: Anh cũng thế, biết miêu tả sao đây nhỉ. Mùi cơ thể anh như cánh đồng cỏ tươi mát, đầy sức sống vậy.
  • Tôi: Còn em thì ngát mùi dạt dẻ, giường thì mùi hoa hồng, tóc mùi bạc hà. Rất đặc biệt. Anh tên Shivan.
  • Nàng: Em tên Molly.

Và không lâu sau đó chúng tôi cảm thấy mình đạt đến cao độ sự thân thiết bởi những sở thích giống nhau. Kiếm một cớ lăng nhăng chẳng đâu vào đâu, ban đêm 1 tuần sau buổi làm quen đó chúng tôi tót lên phần cao nhất của khu trọ. Qua bóng đêm và túm cây dịu dàng, chúng tôi thấy ngoằn nghèo các ô cửa sổ sáng đèn. Tôi thấy mình thật giống con tốt trên bàn cờ tướng. Tôi đã sang được sông, việc của mình chỉ là chiếu tướng.

Dưới màn đêm trĩu nặng, đôi tình nhân ngả vào nhau. Molly, đố em 2 tòa IPH kia tòa nào cao hơn? Vậy em đố anh mấy cái nhấp nháy đỉnh tòa nhà kia tác dụng nó là gì?

Và câu trả lời chẳng còn quan trọng, chúng tôi lao vào cuộc ôm ấp vuốt ve rồ dại trước nhân chứng duy nhất là vầng trăng sáng tỏ. Molly ngọ nguậy khi tôi hôn lên khóe môi hé mở và dái tai nóng hổi của em. Một chùm sao khẽ lấp lánh trên đầu chúng tôi. Bầu trời run rẩy ấy trần trụi như thân thể nàng dưới chiếc váy lanh kẻ caro mỏng.

cach shivan tan gai

Tôi quỳ xuống, bế đặt nàng ngồi lên lan can, tôi thấy mặt em trên nền trời, rõ nét lạ lùng, như thể tự nó chứng minh những câu hỏi tôi đang tìm kiếm.

Nhấc nhẹ 1 chên đặt lên vai, một vẻ mơ màng kỳ bí, nửa khoái cảm, nửa thèm khát, nửa lo lắng. Đây đích thực là cơn đê mê thần tiên mà con người hay quái vật từng biết tới. Và đến khi, cái lưỡi uốn éo của tôi như chạm tới tận cùng trong em, đầu em ngửa ra sau kiểu đờ đẫn ngái ngủ, những tiếng thở tội nghiệp, cái miệng run rẩy, răng trên cắn môi dưới biến dạng như nàng nếm phải vị thuốc bí hiểm nào đó.

Bồn chồn, nàng chịu không nổi chiếc lưỡi ma thuật của tôi, nàng vội vã kéo tôi lên hôn tôi thỏa thê. Bằng một sự hào phóng sẵn sàng dâng hiến. Hạ bộ tôi như cái yên ngựa chắc chắn muốn nàng ngồi lên hơn bao giờ hết. Nhục cảm dâng đầy trong tôi suýt ứa ra, tôi đã tính public ngay trên tầng thượng nếu không có những tiếng cổ vũ lém lỉnh của mấy thằng sinh viên khu trọ kế bên.. “húp đê, húp đê”…

shivan vung trom

Chúng tôi ngượng ngùng buông nhau ra, mạch máu giần giật, cảm giác tê tế ấy, ngon lửa ấy, cái chất nhờn mặn mòi ấy, vẫn 2 3 giọt lấm tấm trên đũng quần tôi. 1 tiếng thở dài cục cằn, chưa bao giờ tôi hụt hẫng đến vậy. Định mệnh mấy thằng danh con kia nhá!!!

2 bọn tôi vội vàng thay đổi kế hoạch mà ngoe nguẩy kéo nhau về phòng… Ở đó, trong căn gác mái 20m2. Chúng tôi nằm nằm đè lên nhau trong tột đình thèm khát đến đờ đẫn và lợi dụng kinh nghiệm từng trải của mình. Tôi không hề vồn vã, từ từ – từ từ: bàn tay, cổ tay, bụng, hõm cổ, bắp chân.

Những ngón tay điệu nghệ từ từ tiến như du mục mỗi lúc 1 nơi, rồi 2 ngón tay khô ráp bắt đầu cuộc hành trình dài, thận trọng đôi khi chỉ 1 cảnh hôn nhau thôi tôi cũng biết cách làm nàng cong mình vì sướng.

Những tiếp xúc nửa vời ấy đã đẩy 2 cơ thể thanh xuân, khỏe mạnh và thiếu kinh nghiệm của nàng lên tới 1 bức xúc cao độ. Ngay lập tức, chúng tôi mê nhau đến điên cuồng, không còn biết xấu hổ, bởi lẽ nỗi khát khao cuồng khấu muốn chiếm hữu nhau, nhập làm 1 với nhau. Đếm từng phần tử của linh hồn lẫn thể xác.

Ôi!!! Molly, tình yêu của tôi!

Ngày hôm sau lạc bộ về phòng. Tôi vẫn còn nhoi nhói hạ bộ bởi 3 phát súng vọng lại cùng tiếng vang giòn giã của đêm qua. Trong bất cứ mối quan hệ nào cũng vậy, không bao giờ hứa hẹn. Đó là phong cách của tôi. Chúng tôi cứ thế qua lại với nhau cho tới khi…

Chuyển động của định mệnh lại xoay vòng tiếp tục. 1 tuần sau đó, khi làm về mang cho Molly cốc chè đậu đỏ và vô tình đập vào mắt mình. Lóe chớp của 1 niềm hoan lạc thấm thía gấp bội Molly. Thân thể màu mật ong, với vạt trắng âm bản của hình xăm cánh bướm nhỏ in hình trên làn da rám nắng, phô ra trước mắt tôi: đôi nhũ hoa mới nhú, trong ánh bộ váy ngủ ngắn ngủi, một nạm lông tơ óng ánh trên gò mu nây nẩy không trốn được cặp mắt cú vẹo của tôi. Thế giới tôi tách làm đôi, tôi ý thức được rằng mình không chỉ đem lòng yêu 1 mà cả 2.

  • Tôi: Em là???
  • Nàng: Em là Haley, em gái chị Mollyyy… 

Còn tiếp:…..

ĐỂ LẠI TRẢ LỜI

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

spot_img

Có thể bạn quan tâm

Shivan đem tan vỡ đi hàn gắn, rồi lại...

Giữa những đêm hè oi ả và nóng nực của Hà Nội, đâu có có một nỗi...

Em yêu, anh đã về…

Một ngày nọ, tôi giật mình nhận ra rằng câu nói “Em yêu, anh đã về” quen...

Ngoại tình tư tưởng – Shivan hoan lạc cùng...

Ngày 1 tháng 1 năm 2024. Tôi viết những dòng này lúc 4h sáng sau 1 giấc...