Tôi năm nay 26 tuổi, lần cuối cùng ở trong một mối quan hệ là 4 năm trước nhưng yêu nhau cũng chỉ được 3 tháng thôi.
Kể ra thì tôi cũng sắp già rồi vẫn chưa có một mối tình nào ra hồn. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ được có 3 mối tình, nhưng chưa có lần nào được đến nửa năm.
Đúng rồi đấy, thế là gần 30 rồi nhưng yêu nhau ngắn như vậy nên tôi vẫn còn trinh.
Nếu bạn định nói là tôi vừa xấu vừa nghèo, không ai thèm theo thì cũng không hẳn. Mới 2 tháng trước, tôi vừa từ chối một cô gái tỏ tình với mình. Tôi nói vậy không phải để hạ thấp ai hay đề cao mình, tôi thực ra không phải loại đó.
Cô bạn gái ấy thực ra rất tốt, cũng xinh đẹp, công việc ổn định, theo lẽ thường tình thì đúng là tôi không biết điều nhưng thực sự, tôi biết chúng tôi không hợp nhau.
Đối với một con trai mà nói, nếu anh ta không đặt nặng chuyện sex lên số 1, thì mọi thứ từ vẻ bề ngoài, hình thức đều như câu c bài hình, có thì tốt, không có cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Không thể nào biến một học sinh trường top 3 thành học sinh trường top 1 được.
Vậy tôi hi vọng tìm được người như nào?
Tôi hi vọng tìm được cho mình một soulmate, một người có thể tám chuyện với tôi về từ những câu chuyện nhảm nhí đến các bá đạo tổng tài, từ tình hình thời sự đến biến đổi xã hội, từ Thiên An Môn đến Tây Tạng (ND: ý nói các vấn đề chính trị).
Tôi hi vọng, tôi cùng cô ấy có thể trò chuyện, đi dạo, cùng cô ấy đọc sách, du lịch. Những ước muốn này của tôi nó cháy bỏng hơn nhiều so với việc lên giường cùng nhau.
Tôi hi vọng có thể gặp được một người mà khiến tôi cảm nhận được trong vòng xoáy của bộ bề lo toan, tôi không cô độc.
Đối với tôi, đây là định nghĩa của tình yêu.
Nhưng, người như vậy thật sự rất khó tìm.
Khi tôi cùng bố nói chuyện về vấn đề này, ông luôn cười tôi và bảo tôi thật sự ngây thơ quá. Mọi mối quan hệ trên đời thật ra đều là một cuộc giao dịch, điều này bao gồm cả mối quan hệ cha con này. Tôi với ông tranh cãi rất kịch liệt, cãi nhau đến mức mà tôi cảm thấy mối quan hệ này sẽ không bao giờ còn được như trước.
Tôi cùng bạn bè nói chuyện về tình yêu, họ đều khuyên tôi: “Người anh em, cậu như này không kiếm nổi ai đâu. Cuộc sống đừng quá điều gì cũng rạch ròi, đôi khi nên mờ hồ một chút, vậy thì hay hơn nhiều.” Tôi cũng chả biết nói gì. Mỗi khi đêm đến, liệu nhìn người bên cạnh mình tôi có nghĩ: “Liệu mình có thực sự thích cô ấy, hay lại hoạ chăng lại đồng sàng dị mộng?”
Vì thế tôi chọn tiếp tục độc thân.
Tôi cũng không phải kiểu người nhất kiến chung tình, vì tôi nhận mặt người khác cực kém. Dù cho bạn có xinh đẹp trước mặt tôi lượn qua lượn lại 7, 8 lần tôi cũng nhớ không nổi. Ví dụ đơn giản: Địch Lệ Nhiệt Ba xinh không? Bạn tôi ai cũng bảo xinh. Nhưng tôi lại không phân biệt được nổi đâu là Địch Lệ Nhiệt Ba, đâu là Cổ Lực Na Trát.
Mưa dầm thấm lâu tôi nghĩ cũng khó thành. Thực ra các bạn nữ đều có mục tiêu khi đến với mối quan hệ, nếu qua một khoảng thời gian mà bạn không có động tĩnh gì, họ cũng có thể đi tìm một người khác. Trong khi đối với tôi, thời gian ngắn không thể hiểu rõ được đối phương, càng không thể cứ gặp là tán, cứ chán lại thay, như vậy lại lãng phí thanh xuân của người ta.
Đến lúc tán tỉnh cũng không dám chắc người ta sẽ cùng một kiểu tư duy với bạn. Mọi người thường nói, con gái thường trưởng thành hơn con trai, thực ra thì phần lớn vẫn còn trẻ con. Yêu dù chơi dù thật, nhiều lúc cũng không hiểu được nhưng tâm tư của bạn.
Bỏ đi, không nói nữa, chắc vậy thôi.
Tôi cũng khá chuẩn bị rồi, nhưng cũng không dám chắc chắc, nếu 30 tuổi cũng không tìm được người như vậy tôi chắc cũng không đợi nữa. Thụ tinh nhân tạo trong nước nghe nói tốn mấy chục vạn, thôi thì tự nuôi lấy một đứa con, đối với nó thật tốt, đối với mình thật tốt là được.