Vì sao giới trẻ ngày nay luôn mệt mỏi?

Tâm sự của cô gái 28 tuổi!

Tôi không thể nhớ lần cuối cùng tôi thực sự thư giãn là khi nào. Trên thực tế, tôi thậm chí không biết làm thế nào để thư giãn bây giờ. Mỗi lần tôi cố gắng đọc sách hoặc xem TV, tôi lại lo lắng rằng mình đang lãng phí thời gian có thể dành cho những việc khác, nhưng danh sách việc cần làm này lại xuất hiện trong đầu tôi. Tôi cảm thấy tội lỗi vì biết mình còn rất nhiều việc phải làm, chẳng hạn như dọn dẹp nhà cửa, đi tập thể dục và mua quà sinh nhật cho mẹ bạn trai.

Tương tự như vậy, bộ não của tôi không bao giờ ngừng hoạt động. Tôi luôn trong tâm trạng lo lắng về những việc cần làm nhưng thực tế thì chẳng bao giờ làm được. Tôi thường lo lắng và trầm cảm, nhưng bây giờ tôi không thể ngủ vào ban đêm do căng thẳng và bị mất ngủ.

Tôi nghĩ tôi cũng như nhiều bạn trẻ khác, bị mắc hội chứng “kiệt sức” của thế hệ 9x ngày nay. Đây không phải là một chứng bệnh được công nhận nào cả, và không có con số thống kê cụ thể, nhưng ở Anh, có đến 74% người trẻ nói rằng họ bị stress tới mức không thể chịu được. Ngoài ra, 49% người trẻ hay bị stress trong độ tuổi từ 18 đến 24 cảm thấy rằng việc tự so sánh bản thân mình với người khác là nguyên nhận chính gây ra stress, trong khi ở những độ tuổi lớn hơn thì nguyên nhân này ít ảnh hưởng hơn. Đây chính là loại stress làm chúng ta thấy mệt mỏi nhất – trạng thái căng thẳng đầu óc dẫn đến kiệt sức về thể chất và tinh thần.

Ý tưởng về hội chứng kiệt sức này được nhắc đến lần đầu tiên bởi Anna Helen Petersen, một biên tập viên của BuzzFeed. Bài báo của cô chỉ ra rằng ranh giới giữa công việc và cuộc sống hàng ngày ngày nay rất mờ nhạt và đôi khi không thể phân biệt được khiến bạn mất cân bằng. Hơn nữa, giờ đây mọi người đều trực tuyến 24/7 và luôn được “kết nối” cho dù là vì công việc, mạng xã hội hay hẹn hò. Tất nhiên, ngay cả khi đi du lịch. Bài viết này đã tác động đến nhiều người và tạo ra nhiều ý kiến ​​trái chiều, sau đó tác giả đã viết một bài khác để bày tỏ những ý kiến ​​trái chiều đó.

co gai a 1

Anna Helen tin rằng một trong những dấu hiệu rõ ràng nhất cho thấy bạn mắc hội chứng này là bạn không thể chạy việc vặt. Ví dụ, ngay cả những việc nhỏ nhặt nhất như đến ngân hàng để rút tiền hoặc trả lại một món đồ bạn đã mua trực tuyến mà bạn không thích nhưng không thể hoàn thành.

“Không khó chút nào,” Anna viết. “Và không phải tôi lười biếng. Nhưng bất cứ khi nào tôi phải làm điều gì đó không quan trọng, điều gì đó không giúp công việc hay cuộc sống của tôi dễ dàng hơn, nhưng vẫn cần phải hoàn thành, tôi lại trốn tránh mong muốn làm điều đó. Càng cố gắng hoàn thành những nhiệm vụ này, tôi càng tạo ra sự mệt mỏi và kiệt sức trong cuộc sống… chứ không chỉ trong môi trường làm việc bận rộn và căng thẳng. Đây không phải là một vấn đề tạm thời. Đây là căn bệnh của thế hệ chúng ta.”

Đó là những gì tôi đang cảm thấy ngay bây giờ.

Công việc là ưu tiên lớn đối với tôi và tôi luôn chịu áp lực phải làm việc thật tốt và chăm chỉ. Đó là, tôi luôn phải làm một cái gì đó. Tôi liên tục trả lời email, mang máy tính xách tay đi làm về nhà và làm việc đến tận đêm khuya. Nhưng trong khi mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp thì cuộc sống cá nhân của bạn lại không suôn sẻ. Tôi vẫn còn rất nhiều việc. Gần đây, tôi phải lập một danh sách các công việc nhà, chia chúng thành các phòng và lập thời gian biểu hàng tuần cho từng phòng.

Sau đó là những cuộc hẹn, danh sách thực phẩm mà tôi không cần hoặc sẽ không bao giờ mua, chẳng hạn như đồ ăn tôi có thể tự làm cho bữa trưa để mang đi xa nhà để tiết kiệm tiền. Tôi thường đặt lịch thông báo email tự động mỗi tối để xem danh sách khi mở laptop.

Ít nhất đó là cách tôi cố gắng kiểm soát sự hỗn loạn trong cuộc sống của mình, nhưng cuối cùng tôi không thể hoàn thành danh sách và tôi vẫn bị choáng ngợp. Sau đó, tôi muốn vùi đầu vào chăn, quên đi những gì mình phải làm và trở thành một kẻ vô dụng.

Và nó không phải là về những lo lắng hàng ngày. Tôi luôn muốn toàn tâm toàn ý cho công việc, các mối quan hệ, bạn bè và gia đình. Nhưng vì không có thời gian nên tôi luôn mặc cảm, căng thẳng và mệt mỏi. Tôi thường nhận nhiều việc hơn khả năng của mình, nhưng luôn hoàn thành trước thời hạn. Điều này có nghĩa là tôi phải hy sinh rất nhiều cuộc sống cá nhân. Tôi đã phải hủy bỏ các cuộc hẹn hò và tiệc tùng vào phút cuối, khiến bạn bè và những người thân yêu khó chịu và bực bội.

tinh duc 1

Cuộc sống của tôi đang bị ảnh hưởng mọi mặt và tôi không tìm được lối thoát. Theo một nhà tâm lý học người Anh đến từ Beverly Hills, đây là triệu chứng cơ bản nhất của hội chứng “kiệt sức”. Cô cho biết, mặc dù căn bệnh này không được y học công nhận nhưng đã có rất nhiều bệnh nhân mắc phải. “Bạn sẽ căng thẳng, mất ngủ, nghi ngờ bản thân, luôn cảm thấy nghi ngờ và trống rỗng và không biết phải làm gì tiếp theo. Bạn có đủ thời gian và các nguồn lực cần thiết không? Bạn có thể cảm thấy cạn kiệt cảm xúc, không hài lòng, thiếu thốn, tức giận, đôi khi đau đớn về thể xác như đau nhức cơ thể hoặc lúc nào cũng cảm thấy bất lực,” Hills nói.

Bà cũng tin rằng hội chứng kiệt sức này ở giới trẻ một phần đến từ “những kỳ vọng quá sức từ gia đình, công việc, và xã hội”. Nhất là với sức ảnh hưởng của các phương tiện truyền thông và mạng xã hội ngày nay, nơi luôn gây áp lực cho chúng ta rằng hãy sống hết mình, hãy có một cuộc sống thật là tốt đẹp, dẫn đến “nỗi sợ hãi thất bại, và cả ngược lại, nỗi sợ thành công: “Nếu cuối cùng tôi đạt được tất cả những thứ đó thì tôi phải làm thế nào để duy trì chúng? Thà không có còn hơn”.

Trong một số trường hợp quá tiêu cực, thậm chí một số người có thể bị trầm cảm nặng hoặc muốn tử tự, và do đó ngày càng nhiều người trẻ hiện nay tìm đến tư vấn tâm lý để giải quyết tình trạng kiệt sức này.

Đối với cá nhân tôi, cái khó khăn nhất chính là việc tôi cảm thấy tôi “không được phép” cảm thấy mệt mỏi. Tôi không nghĩ mình đã làm đủ để được nghỉ ngơi. Tôi luôn so sánh mẹ tôi với một người mẹ đơn thân phải làm ba công việc để nuôi anh chị em tôi. tôi luôn nghĩ “Làm sao một người mẹ có thể làm được tất cả những việc này? Nấu nướng, dọn dẹp và chuẩn bị quần áo đi học mỗi ngày mà không phàn nàn?” Vì vậy, mỗi khi tôi cảm thấy mệt mỏi và cần phàn nàn, tôi cảm thấy tồi tệ hơn.

Đồng thời, thế hệ của chúng ta ngày càng thay đổi nhiều hơn. Chúng tôi hoan nghênh ý tưởng trên toàn cầu rằng thanh niên là một nghề và việc trở thành người bình thường trong xã hội là chưa đủ. Chúng ta luôn phải làm việc chăm chỉ và vươn lên để đạt được điều gì đó. Cuộc sống của giới trẻ chúng ta ngày nay vẫn còn quá công khai trên mạng xã hội. Vào Ngày của Mẹ, các bà mẹ không cần phải đăng một bức ảnh lên Facebook để cho mọi người thấy rằng họ đã phải làm việc chăm chỉ như thế nào để chúng ta được bình đẳng. Mẹ vẫn thông cảm cho hoàn cảnh và mức độ căng thẳng hiện tại của tôi và lo lắng cho tôi rất nhiều, nhưng đôi khi nói chuyện với mẹ tôi lại tủi thân vì nghĩ mình không giỏi bằng mẹ.

“Cái gì cũng phải thật tốt cho sức khỏe, đúng trend, đúng mốt – và cứ thế chúng ta ngày ngày vắt kiệt sức của mình”

Hình ảnh và tiêu chuẩn để thành công trong cuộc sống cũng khác so với các thế hệ trước. Vào thời của bố mẹ tôi, một công việc được trả lương cao là đủ, nhưng bây giờ, không phải bạn luôn nghĩ rằng mình nên có một công việc được trả lương cao, vui vẻ và truyền cảm hứng cho bạn sao? theo sở thích và sở thích của bạn. Tiêu chuẩn sức khỏe cũng vậy. Đối với mẹ tôi, khỏe mạnh có nghĩa là ăn đủ ba bữa một ngày và luôn mặc quần áo sạch sẽ. Trong khi đó, một lối sống lành mạnh là dậy sớm, đến phòng tập thể dục lúc 5 giờ sáng, tập thể dục nhịp điệu với 30 phút chạy bộ, ăn càng nhiều rau xanh và vàng càng tốt, và chăm sóc làn da của bạn để nó không bị khô. không có bất kỳ bất thường. Nhăn nheo và già đi. Đi mỗi ngày. Đó là, mọi thứ đều thực sự lành mạnh và bạn phải vắt kiệt sức lực hàng ngày từ các xu hướng, thời trang, v.v.

thong minh

Năm ngoái, tôi cảm thấy tồi tệ đến mức tôi đã ngất đi vì nghĩ rằng mình không thể chịu đựng được nữa. Tôi đã kiệt sức trong nhiều tháng nay và danh sách việc cần làm của tôi cứ tăng lên tương ứng với mức độ căng thẳng của tôi. Tôi thực sự không thể chịu đựng được. Mỗi sáng tôi không thể ra khỏi giường và làm một việc nhỏ nhất. Tôi thường xuyên bị căng thẳng và cảm thấy mình không còn là mình nữa. Tôi nổi cáu với bạn trai, vì ngay cả cảm xúc của tôi cũng kiệt quệ – mọi sức lực và sự chú ý của tôi đều dành cho việc làm thế nào để gắng gượng qua được một ngày. Bạn trai tôi rất lo lắng vì tôi như biến thành người khác, và tôi thậm chí còn có những triệu chứng về thể chất: da tôi nứt nẻ và mọc đầy mụn, mà trước đây tôi chưa bao giờ bị, và bị cả chứng rosacea (chứng bệnh về da khiến da mặt sung và đỏ, có mụn nhỏ chứa mủ).

Tôi còn hay đổ mồ hôi trộm, vì lúc nào tôi cũng lo âu bồn chồn – luôn trong trạng thái nơm nớp lo mình sẽ phải làm việc gì tiếp theo. Cuối cùng tôi phải đặt lịch hẹn với bác sỹ, và nói rằng tôi sắp không chịu nổi nữa rồi. Bác sỹ nói triệu chứng lo âu và trầm cảm của tôi trầm trọng hơn nhiều vì tình trạng kiệt sức này, và khuyên tôi nên nghỉ ngơi một thời gian để săn sóc cho sức khỏe tinh thần. Tôi không ngạc nhiên với chẩn đoán này, nhưng có thể nghỉ ngơi là một sự giải thoát to lớn.

Tôi đã đi nghỉ hàng tuần và chưa làm gì cả. Những danh sách việc cần làm vẫn chạy qua đầu tôi và tôi nghĩ mình nên sử dụng thời gian rảnh của mình để hoàn thành chúng hoặc làm điều gì đó thú vị hơn, nhưng tôi quá mệt mỏi nên hầu như lúc nào tôi cũng ngủ. Và cuối cùng, thời gian để không làm gì đã hiệu quả.

tinh yeu 3

Nhưng ngay cả sau một năm, sự kiệt sức và lo lắng vẫn còn đó. Bây giờ tôi đang tìm một nhà trị liệu theo lời giới thiệu của bác sĩ, nhưng tôi không thể tìm được một nhà trị liệu phù hợp với túi tiền của mình, đó là một căng thẳng khác. Tôi cũng đọc rất nhiều tài liệu và nghiên cứu các kỹ thuật quản lý căng thẳng. Tôi đang cố gắng tranh luận với bạn trai của mình những ngày này, nhưng tôi không muốn, vì vậy tôi đang tìm những cách khác để bày tỏ cảm xúc của mình, chẳng hạn như tập viết.

Tôi cũng cố gắng gặp và nói nhiều hơn về tình trạng của mình vì tôi biết bạn bè của tôi cũng cảm thấy như tôi. Năm ngoái, tôi dành nhiều thời gian ở nhà để làm việc nhà và tôi luôn cảm thấy tội lỗi khi đi chơi với bạn bè và tiêu tiền. Nhưng hiện tại, bạn cần nhắc nhở bản thân rằng dành thời gian cho bạn bè sẽ giúp bạn suy nghĩ và không cảm thấy cô đơn.

Tôi cũng biết nhiều người sẽ nghĩ đây là chuyện nhỏ mà tuổi trẻ chúng ta muốn làm chuyện lớn. Nhưng thế giới đang thay đổi và đây là vấn đề của thế hệ chúng ta. Tôi biết rằng cha mẹ và ông bà của tôi đã có cuộc sống khó khăn và chúng tôi hạnh phúc hơn họ rất nhiều. Nhưng chúng tôi vẫn có những vấn đề của thế hệ chúng tôi. Nếu các thế hệ trước hiểu được những áp lực mà giới trẻ ngày nay phải đối mặt, có lẽ họ sẽ ít nghĩ đến việc giới trẻ ngày nay lười biếng và quá coi trọng mọi thứ. Chúng tôi đang thực sự cố gắng hết sức và điều đó có vẻ dễ dàng, nhưng thực tế thì không phải vậy.

ĐỂ LẠI TRẢ LỜI

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

spot_img

Có thể bạn quan tâm

Cô Đơn – Dấu Ấn của Chiều Sâu Tâm...

Thật khó để thừa nhận, nhưng với một số người trong chúng ta, cuộc đời dường như...

Triết lý của nước mắt

Từ khi còn bé, chúng ta đã quen với áp lực phải mạnh mẽ, không được tỏ...

6 dấu hiệu của người bị khủng hoảng tuổi...

Trong cuộc hành trình của cuộc đời, khi gặp phải những sóng gió của khủng hoảng tuổi...