Việc khiến một người bình thường đánh mất niềm tin vào bản thân thực sự không quá khó khăn, đặc biệt khi dùng những chiêu thức tâm lý tinh vi.
Bước đầu tiên
Tạo dựng một mối quan hệ với họ, nhưng luôn pha lẫn những lời phê bình nhẹ nhàng. Ban đầu, hãy nhắm vào những việc rất nhỏ nhặt: “Sữa đậu nành để nguội rồi”, “Món này không hợp khẩu vị lắm”, “Chữ viết chưa đẹp”… Những nhận xét tưởng chừng vô hại ấy dần làm họ cảm thấy mình chưa đủ tốt.
Tiếp theo
Chuyển sang ngoại hình. Phân tích từng chi tiết, từ đôi mắt, chiếc mũi cho đến dáng người, cuối cùng kết luận họ không đẹp. Những lời nhận xét tưởng như khách quan này thực chất âm thầm làm giảm sự tự tin trong họ.
Rồi đến gia đình
Khơi gợi những vấn đề nhỏ nhặt trong hoàn cảnh gia đình họ, phóng đại mọi xích mích, biến điều tưởng như không đáng kể thành vết nứt ngày càng lớn trong lòng họ.
Sau đó, nói về bạn bè
Nhẹ nhàng liệt kê lý do vì sao các mối quan hệ của họ có thể không bền vững, gieo vào họ sự nghi ngờ về những người xung quanh.
Cuối cùng, tập trung vào tính cách
Dùng giọng điệu ân cần để nói rằng họ hơi kỳ lạ, chưa đủ hòa hợp với xã hội. Những lời nhận xét ấy dần tạo nên một bức tranh méo mó về chính bản thân họ.
Nếu họ phản ứng lại, bạn không cần nổi giận. Hãy tỏ ra bao dung và nói những lời như: “Mọi người nghĩ thế nào chúng ta đâu thể kiểm soát, nhưng ta chỉ muốn tốt cho con thôi.” Cảm giác bị “yêu thương sai cách” sẽ khiến họ dằn vặt, càng tự nghi ngờ mình.
Khi đã đạt được mục tiêu, bạn có thể tạo ra một cuộc xung đột lớn, buông lời chỉ trích cay nghiệt, rồi sau đó lại quay về với vẻ ngoài yêu thương, xoa dịu và lấy lại lòng tin của họ. Quy trình này lặp đi lặp lại, và cuối cùng, họ sẽ bị mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn, từ chối mọi lời khen ngợi, hoài nghi bản thân và thậm chí là tự gây tổn thương cho mình.
Kẻ thù lớn nhất họ phải đối mặt chính là bản thân
Một cuộc chiến nội tâm không hồi kết được sinh ra, khiến họ luôn trong trạng thái tự xung đột, tự chối bỏ những điều tốt đẹp xung quanh.
Đáng buồn thay, đây là cách mà nhiều bậc phụ huynh vô tình đối xử với con cái mình. Họ luôn đúng, luôn đứng ở vị trí cao hơn và không bao giờ nhận ra những tổn thương sâu sắc họ đã gây ra.
Tổn thương tệ nhất trên đời chính là những tổn thương đến từ những người ta yêu thương nhất.